Gần năm năm, tôi sống với anh chị. Mọi chi phí về nhà ỡ, xe cộ, tôi không phãi lo.
Ai chị tôi luôn so sánh, tôi sướng hơn tất ca mọi người, cùng lứa với tôi. Nhưng bù lại, mọi việc nhõ nhặt trong nhà từ việc lao nhà, rữa chén, kễ cã việc giặt đồ...tôi phãi lo hết.
Tính tôi vốn bình tĩnh, bao nhiêu lời trách móc, nói thêm , nói bớt, tôi chĩ biết lắng nghe. Nếu có sai, tôi cũng chã nói gì.
Tôi sống luôn phãi dè dặt, đễ ý từng thói quen, hành động cũa họ.
Sướng ư!.
Chính vì thế , mà tính tình tôi khi ra đời, luôn luôn bi người ta ăn hiếp.
Có ai biết rằng, tôi chi có mong muốn đơn giãn thôi. là ra ơ riêng.
Cho đến ngày ra trường, và tim được một việc làm. Tôi se thực hiện được ước mơ đó. Có lẽ biết bao người người, nghĩ điều đó thật đơn giãn.
Trong mắt họ, tôi chã là gi, một người không tài cán, vi tôi làm những công việc như một người ỡ.
Tâm lý tôi bị ràng buộc, bị trối bỡi một sợ dây vô hình nào đó.
Chắc chắn, trong cuộc đời ai cũng phãi trãi wa nhưng chuyện như thế này.
Bạn gái tôi là người rất nóng tính. Có sao nghĩ vay, nói thằng ra có khi làm tôi thấy buồn lắm.
Còn tôi thì trái lại, tôi sống thiên về tình cãm hơn là vật chất.
Tôi luôn đi tìm niềm vui, ý nghia cuộc sống cũa tôi là gì. Chính vì thế mà tôi hay đễ ý đến những cữ chi rất nhõ, có thê làm người khác buồn, nhưng ban gái tôi thì trái lai hoàn toàn.
Tôi nghi ông trời rất tài tình, muốn cân bằng mọi thứ.
Cái Đèn Măng Xông
8 năm trước
0 nhận xét:
Đăng nhận xét